Mấy mươi năm sau chiến tranh
Vết thương trên đất đã xanh trở lại
Người nhiễm Đi ô xin, Mỹ diệt loài cỏ dại
Vết thương trên người cứ đeo đẳng mãi
Lầm lũi chết chờ, hại đến mai sau
Chính quyền Mỹ hãy hiểu nỗi đau
Về tình người với nhau mới phải
Lương tri, nhân quyền, cứ rêu rao mãi
Đừng chốn tránh mình khôn dại làm chi
Sau cuộc chiến, nước Mỹ được những gì
Cái đã mất, thôi rồi cũng mất
Bao thiệt hại ngổn ngang là sự thật
Người nhiễm đi ô xin là người đau nhất
Dù nước Mỹ cách Việt Nam nửa vòng trái đất
Hãy nhìn sự thật mà đến với nhau
Xoa dịu nỗi đau, hòa chung nhịp thở
Bao dung hơi thở, lương tri loài người./.
Tác giả: Trần Sơn Lâm
Hội Da Cam thành phố Hạ Long
Bình luận