Chiến tranh đã qua đi nhưng hậu quả để lại vẫn còn hết sức nặng nề với những nỗi đau không kể hết; hàng triệu người đang phải vật lộn cùng bệnh tật, nhiều gia đình có mấy thế hệ bị bệnh tật do di nhiễm chất độc da cam/dioxin. Chung tay xoa dịu nỗi đau da cam là việc làm nhân đạo, là trách nhiệm của cả cộng đồng xã hội để giúp cho nạn nhân chất độc da cam vượt qua nỗi đau, vươn lên trong cuộc sống.
Nỗi đau xuyên thế hệ.
Từng tham gia kháng chiến chống Mỹ, cứu nước, sau ngày giải phóng, ông Trần Văn Lợi (thôn 6, xã Khuê Ngọc Điền, huyện Krông Bông, tỉnh Đắk Lắk) trở về đời thường, lập gia đình, ổn định cuộc sống. Những tưởng cuộc sống sẽ yên bình trôi theo thời gian, thế nhưng nỗi đau lại ập đến khi sức khỏe ngày một giảm sút, ông Lợi đi giám định và biết mình đã bị nhiễm chất độc da cam/dioxin. Chưa hết, trong số 6 người con của ông, người con trai thứ tư bị câm, điếc bởi di chứng chất độc da cam/dioxin.
Ông Lợi trải lòng: đã nhiều năm bệnh tật hành hạ đau đớn, thường xuyên phải đi viện điều trị, nhưng bệnh không đỡ mà ngày càng tăng nặng, giờ đây ông phải nằm một chỗ, mọi sinh hoạt đều phụ thuộc vào người vợ. Ông thương vợ vất vả, thương hơn nữa là người con trai gần 40 tuổi, dù không thể nghe, nói nhưng hàng ngày vẫn phải cố gắng đi làm phụ giúp kinh tế gia đình…
Cũng mang trong mình di chứng của chất độc da cam/dioxin, sau khi từ chiến trường trở về, ông Nguyễn Đình Giang (thôn 3, xã Cư Ni, huyện Ea Ka, tỉnh Đắk Lắk) càng đau sót hơn, khi con gái út của ông cũng bị ảnh hưởng. Con ông đã 45 tuổi mà nó chỉ như một đứa trẻ, không thể đi lại được, chỉ ngồi một chỗ, mọi sinh hoạt đều phụ thuộc vào người thân. Bản thân ông Giang cũng bị bệnh tật hành hạ với những cơn đau, có những lúc bị phát ngứa toàn thân, gãi đến bật máu, mưng mủ mà cơn ngứa vẫn không dứt. Ông Giang nghẹn ngào chia sẻ: “Nỗi đau chồng chất khi phải chứng kiến con gái mình bị bệnh tật suốt bao năm trời, vợ vất vả sớm hôm, không khi nào được ngơi nghỉ; mỗi lần nhìn con, tôi chỉ biết khóc vì xót xa và bất lực …”.
Cần sự chung tay của cả cộng đồng.
Hầu hết gia đình nạn nhân chất độc da cam đều có cuộc sống vô cùng khó khăn, vất vả. Theo thống kê, toàn tỉnh hiện có 3.307 người bị phơi nhiễm chất độc hóa học, trong đó có 1.418 người đang được hưởng chế độ trợ cấp hằng tháng của Nhà nước.
Hội NNCĐDC/dioxin tỉnh cùng các cấp chính quyền và tổ chức xã hội, doanh nghiệp, nhà hảo tâm đã có nhiều hoạt động thiết thực, chăm lo, giúp đỡ NNCĐDC. Gần đây, Hội Những người Hàn Quốc yêu Việt Nam đã hỗ trợ cho gia đình ông Mai Văn Lợt (thôn 9, xã Ia Rvê, huyện Ea Súp) với số tiền 5.000 USD (tương đương 125 triệu VND) để xây nhà Nhân ái. Ông Lợt đã từng tham gia kháng chiến và bị nhiễm chất độc da cam/dioxin, hoàn cảnh gia đình đặc biệt khó khăn, đang phải ở trong ngôi nhà gỗ tạm bợ.
Với chức năng, nhiệm vụ của các cấp Hội NNCĐDC/dioxin trên địa bàn tỉnh đã nỗ lực trong công tác chăm sóc, giúp đỡ nạn nhân thông qua các hình thức phù hợp, thiết thực. Ông Nguyễn Đình Thanh, Chủ tịch Huyện hội Ea Ka cho biết, toàn huyện có 150 NNCĐDC đang được hưởng chế độ, ưu đãi của Nhà nước. Trong những năm qua, Huyện hội đã có nhiều giải pháp quan tâm hỗ trợ đời sống, từng bước xóa nhà tạm, nhà xuống cấp, tạo mọi điều kiện hỗ trợ về kinh tế, sản xuất để các nạn nhân vươn lên. Qũy NNCĐDC với số tiền trên 130 triệu đồng, Hội chủ động và kịp thời hỗ trợ những trường hợp hội viên, NNCĐDC gặp khó khăn đột xuất.
Ông Ngô Song Hào (thứ 2 từ phải qua) Chủ tịch Hội NNCĐDC/dioxin tỉnh Đắk Lắk trao quà tại gia đình NNCĐDC
Xã Ea Kly (huyện Krông Pắc) có 83 nạn nhân, Hội xã vận động, chăm sóc giúp đỡ NNCĐDC bằng nhiều hình thức, hiện tại Quỹ NNCĐDC có số dư là 350 triệu đồng, cho hội viên khó khăn vay, thăm hỏi, tặng quà hội viên, NNCĐDC.
Theo ông Ngô Song Hào, Chủ tịch Hội NNCĐDC/dioxin tỉnh, điều trăn trở nhất hiện nay là công tác vận động nguồn lực vẫn còn gặp nhiều khó khăn, nhiều cơ quan, ban, ngành, đoàn thể chưa thực sự vào cuộc. Hội NNCĐDC/dioxin các cấp của tỉnh Đắk Lắk rất mong sự hỗ trợ giúp đỡ của cả cộng đồng xã hội để cùng chung tay xoa dịu nỗi đau da cam./.
Huyền Diệu - Ama Anh
Bình luận