Hội NNCĐDC/dioxin tp Vinh thăm hỏi tặng quà một gia đình nạn nhân
Hỗ trợ giúp đỡ các gia đình nạn nhân gặp khó khăn ở Nghệ An
Vợ chết lặng khi gượng dậy bế con
Chồng nắm chặt tay kìm nỗi đau chạy về phía vợ
Nhìn đứa con mới sinh mang hình hài quái gở
Đau đớn tột cùng ôi hậu quả chiến tranh.
Vết thương thịt da theo năm tháng đã lành
Chất độc màu da cam sao cứ dài đeo đẳng
Tuổi trẻ của cha đã chịu nhiều cay đắng
Sao vẫn còn vướng nợ đến đời con.
Một đứa, hai đứa sinh ra thân xác mẹ héo mòn
Đêm mịt tối, canh tiếng cười ngây dại
Cha thao thức cùng nỗi đau khắc khoải
Di chứng để đời con, đau đớn gấp vạn lần.
Gánh nặng cuộc đời cha đã mỏi đôi chân
Mẹ chẳng còn thẳng lưng cõng con qua mưa nắng
Chạm bóng hoàng hôn nhìn về miền xa thẳm
Bóng tối một màu theo suốt cuộc đời con.
Sợ một ngày mẹ cha hơi kiệt, sức mòn
Ai sẽ thức cùng con canh đêm dài mưa bão
Ai đút cho con ăn, ai quàng tấm áo
Khi gió mùa về, khi đông đến tái tê.
Mùa hạ chói chang con nửa tỉnh, nửa mê
Ai dỗ dành ôm chặt tay trong cơn điên dại
Ai thông cảm với người đời khi con chẳng biết đâu là phải trái
Một kiếp người không trọn vẹn nhân sinh.
Cha mẹ rồi sẽ qua đi theo quy luật thường tình
Nhưng nỗi khắc khoải còn theo về chín suối
Các con ở trần gian những con người không tuổi
Vô cảm trong cuộc đời chẳng biết đói no.
Tiếng kêu lương tri, kêu đến tận bao giờ
Hủy hoại một giống nòi, sao nhân danh công lý
Chất độc màu da cam, nỗi đau thế kỷ
Ai tiếp câu trả lời, ai bù đắp nỗi đau?
Bùi Thị Lan
Bình luận