Đã mấy chục năm sau chiến tranh
Vết thương nhức nhối mãi chưa lành
Đồng đội tôi người đã hóa cỏ xanh
Người đang sống di-o-xin tàn lụi.
Nhìn con anh, nhìn đất trời rừng núi
Lệ ứa nhòa, nước mắt vòng quanh
Ôi, tàn nhẫn bởi cuộc chiến tranh
Tiếng gọi cha, các cháu nói chẳng thành
Tiếng gọi mẹ, người vợ hiền mong ước
Muốn bước đi mà không sao bước được!
Ngoái nhìn sau, trước phải chờ cha.
Một đời người, cháu được sinh ra
Mong tương lai đơm hoa kết trái
Các cháu ơi, một đời thơ dại
Cuộc chiến này lịch sử mãi còn ghi
Cả loài người sẽ giúp cháu cùng đi
Ở bên cháu mỗi khi trở gió
Sẻ chia cùng gian khó vượt qua.
Ơi các cháu nhỏ bé - những bông hoa
Đồng đội tôi, những người mẹ người cha
Chịu đắng xót xa vượt qua năm tháng
Giữa mênh mang ánh sáng mặt trời
Giữa tình yêu nhân loại khắp muôn nơi./.
Tác Giả: Sơn Lâm
Hội NNCĐDC Thành Phố Hạ Long.
Tỉnh Quảng Ninh
Bình luận