Anh Nguyễn Văn Thơm, NNCĐDC sinh năm 1972, ngụ ấp Mỹ Lương, xã Long Tiên, huyện Cai Lậy, tỉnh Tiền Giang. Anh bị liệt cả đôi chân, đôi tay quều quào vậy mà đã nhiều năm qua, trên chiếc xe lắc dành cho người khuyết tật, anh bươn bải khắp các nẻo đường, góc chợ, những nơi đông người để bán vé số nuôi sống bản thân tật nguyền cùng với 2 người thân già yếu. Anh là gương sáng biết khắc phục khó khăn vươn lên trong cuộc sống, rất đáng được trân trọng.

Có dịp đến tận nơi ở của nạn nhân, chúng tôi mới thấy được và cảm thông hoàn cảnh gia đình anh Thơm. Cha anh là Nguyễn Văn Đực, tham gia quân ngũ, bị bệnh mất năm 1982, anh sống với mẹ là bà Nguyễn Thị Ấu, 71 tuổi và người cô ruột Nguyễn Thị Ắc cũng ngoài 70 tuổi, có chồng là thương binh nhưng cũng đã qua đời. Cả mẹ và cô ruột đều già yếu, thường xuyên bị bệnh, chỉ lo được những việc nhỏ nhặt trong nhà như cơm nước, trông coi nhà cửa… Còn sinh kế cho gia đình với 2 bữa ăn đạm bạc tối thiểu mỗi ngày cho 3 miệng ăn, đều trông chờ vào tiền bán vé số mỗi ngày khoảng hơn một trăm ngàn đồng của anh Thơm. Khó khăn nhất là những ngày anh bị bệnh không đi bán được, chẳng biết dựa vào đâu để có được gạo ăn. Đó là điều anh Thơm lo lắng nhất.
Được biết, căn nhà cả ba người đang sống là căn nhà tình thương do Phòng Cảnh sát đường thủy - Công an tỉnh xây tặng gần 20 năm qua, nay cũng đã xuống cấp, hư hỏng nhiều. Mặc dù bản thân cố gắng phấn đấu rất nhiều với thân thể tật nguyền phải lo cuộc sống hằng ngày, nhưng anh cũng không làm cách nào có đủ tiền sửa chữa nhà ở. Công việc hàng ngày của anh là sáng sớm thức dậy, hai chân bị liệt, hai tay gầy gò yếu đuối một mình tự bò lên xe lắc để đi lấy và bán vé số, vì trong nhà mẹ và cô ruột đều là người đã già yếu không thể giúp được, anh phải tự lực vậy. Có thể nói, trên các tuyến đường làng ở vùng thôn quê Long Tiên, khu vực chợ Ba Dừa, người dân đã quá quen với hình ảnh anh Thơm với xấp vé số trên tay rong ruổi khắp nơi mời bán từng người khách và dõi mắt trông chờ sự giúp đỡ của mọi người, để anh có được chút đỉnh tiền nuôi sống cả gia đình vốn quá khó khăn, chật vật và nhiều bất hạnh.
Ông Võ Văn Bé, Chủ tịch Hội NNCĐDC/dioxin xã Long Tiên cho biết, người dân ở địa phương rất cảm thông cho hoàn cảnh của anh Thơm, nên thường mua vé số để ủng hộ anh. Những hôm trong khu vực Long Tiên và các xã lân cận có đám tiệc nhiều, anh bán cũng được khá khá, dành dụm phòng khi lúc “trở trời” để có gạo nấu, cơm ăn. Nỗ lực vươn lên của anh Thơm như là một tấm gương sáng giàu nghị lực, biết vượt qua số phận, làm một người con hiếu thảo, người cháu ngoan trong gia đình, được mọi người quý mến.
Lê Huỳnh
Tỉnh hội Tiền Giang
Bình luận