Đằng sau cuộc chiến đi qua,
Còn dai dẳng lắm nhiều nhà cảnh đau:
Nhà này bố trước, con sau,
Từ từ giã biệt xa nhau mãi hoài,
Nhà kia tháng ngắn, năm dài,
Nuôi con bệnh tật, hình hài dị nhân,
Mười lăm tuổi mới mươi cân,
Đầu to, cổ ngoẹo toàn thân héo mòn,
Nhiều người chẳng được sinh con,
Thân già lọm khọm dưa non, mắm cà,
Thèm sao được hát ơi à,
Ru con sáng tối đầy nhà tiếng thương.
Còn bao kiếp sống tai ương,
Chân teo, mắt kém nhìn đường chẳng ra.
Đau nhiều chẳng dám kêu ca,
Mong cho một phút nhìn xa thấy người.
Da cam - chất độc tày trời,
Gieo bao dị tật cho đời cháu, con.
Dân mình nỗi khổ đang còn,
Tâm tư nặng trĩu, bào mòn thịt da…
Dang tay đón nhận gần xa,
Chia bùi, sẻ ngọt như là biết ơn,
Cho người cuộc sống vui hơn,
Nhà đang đau khổ, buồn hờn bớt đi.
Thành tâm, thấu hiểu cho đi,
Chung tay, góp sức…là vì nỗi đau.
“Da cam”!
Nguyễn Hữu Quyết
PCT Tỉnh hội Thừa Thiên Huế
Bình luận